Thương quá là thương

Thương quá cảnh đời không Mẹ Cha
Mồ côi em sống kiếp không nhà
Lang thang phố chợ tìm mưu sống
Trong từng đống rác của người ta

Em có no lòng không em ơi
Đói có làm em lạnh hồn người
Nghĩ gì em thơ vẫn còn dại
Khi nhìn mưa gió chiều đang rơi

Bão có làm em sợ hãi không
Mà sao ánh mắt em lưng tròng
Hình như đang rớt từng giọt lệ
Chảy thành mà ra nơi cuối sông

Thương quá là thương em bé ơi
Làm sao ta ngỏ hết thành lời
Bật tiếng xin gào lên ta khóc
Có ai thấu dùm cảnh mồ côi